Nếu buổi sáng, bạn bước lên xe với cặp tạ để luyện bắp thịt hoặc trọn bộ Bách khoa mười cuốn để học thêm, thì người ta chú ý đến bạn ngay.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Nhưng có nhiều mức độ.Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương.Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Thưa bạn, thì bạn cứ bắt đầu đi.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!
