- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?- Anh chỉ vào tấm bảng.Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện.Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình.Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.
