Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn.Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ.Rồi hắn biến đi đâu đó.Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ.Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi.Uống là cháu nôn ra đấy ạ.Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy.Thôi, bác đừng xuống.