Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.Rồi tôi xin được làm bảo vệ ở một khách sạn hạng sang khác.Chàng căng người quan sát.Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid.Thật vậy, chỗ đất chàng đã chọn chứa đầy đá.Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc.Bà chắc chắn sẽ giúp được ta.Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình.Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn.Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình.