Có nhiều người cố nắm tay tôi để chia buồn.Nỗi cô đơn của lòng tôi tự nhiên biến mất.Đóng quá khứ lại! Để cho quá khứ đã chết rồi tự chôn nó.Ông Léon Shimkin kể chuyện mình như sau này: "Trong 15 năm, tôi phải bỏ một nửa thời gian làm việc để họp hội nghị và bàn cãi về các vấn đề làm ăn.Nhờ máy ra đa chúng tôi biết có một đoàn tàu nhỏ của quân Nhật đương tiến tới.Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng.Tình thế bề ngoài của tôi cũng như trong những tuần thất bại trước, nhưng trong thâm tâm tôi có một sự thay đổi quan hệ.Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.Nhưng bây giờ tôi nói giọng chững chạc rằng tôi đến Kanass City để làm việc.Nhưng không lụt mà còn tệ hơn lụt vì năm ấy, giá bò ở chợ Chicago hạ tới nỗi con bò nuôi mập mà bán chỉ lời có 30 Mỹ kim.
